Do vốn nhiều, lợi nhuận thấp nên nhiều doanh nghiệp chưa mặn mà đầu tư vào lĩnh vực chế biến nông sản. Người nông dân còn nuôi trồng tự phát, không theo tín hiệu thị trường nên thường gặp nhiều rủi ro như “được mùa rớt giá”. Ở Bến Tre hay Tiền Giang không có nhiều nhà máy chế biến nông sản quy mô này. Vì lợi nhuận trong lĩnh vực này nhỏ, vốn đầu tư lớn, chính sách ưu đãi hầu như không đáng kể. Những người làm việc ở đây không thể quên rằng khi dịch Covid-19 bùng phát vào năm ngoái, sân của nhà máy đã chất đầy thanh long để thu mua cho bà con. Bài viết dưới đây chúng tôi sẽ thông tin cụ thể về tình trạng này nhé!

Doanh nghiệp ít quan tâm đến lĩnh vực chế biến nông sản

Ông Phạm Văn Tứ, Giám đốc Công ty TNHH sản xuất chế biến nông thủy sản Thuận Phong, có một nhà máy ở Tiền Giang, mỗi năm xuất khẩu các sản phẩm bánh tráng, bánh hỏi, bánh phở… cả nghìn tỷ đồng. Là vị giám đốc khá “khác người”, ông Tứ trông giống một nhà khoa học hơn là một doanh nhân.

Doanh nghiệp ít quan tâm đến lĩnh vực chế biến nông sản

Giờ đây, ông mở thêm nhà máy ở Bến Tre để chế biến nông sản như bắp, xả, ớt, khoai lang; bánh tét, bánh ít, lá chuối, ngô luộc,… Xuất đi khắp nơi trên thế giới. Ông cũng chế biến xuất khẩu các sản phẩm từ dừa. Mục tiêu là để cạnh tranh với hai “ông trùm” thế giới đến từ Thái Lan và Bangladesh.

Đãi khách bắp ngô luộc, các loại bánh truyền thống xuất khẩu. Ông Tứ khoe: “Bắp ngô này để 3 năm hấp lại vẫn không vấn đề gì. Tôi mất một năm nghiên cứu để làm được điều đó. Có nhiều sản phẩm khác mất 3 năm, 4 năm nghiên cứu không ngừng nghỉ”. Nhưng ông cũng thừa nhận. Kho đã đầy, không đủ khả năng chứa thêm. Công ty vẫn mua để hỗ trợ người trồng rồi lại phải đổ đi.

Họ nhận ra rằng việc nuôi trồng tự phát là nguyên nhân quan trọng khiến nông sản luôn gặp cảnh được mùa mất giá. Khi nhà nhập khẩu lớn như Trung Quốc có thay đổi chính sách biên mậu nào đó thì lập tức lâm cảnh “giải cứu”.

Nguyên phó chủ tịch một tỉnh chia sẻ: Doanh nghiệp lớn đi đầu tư những cái khác sinh lời tốt hơn. Còn đầu tư vào nông nghiệp chế biến sinh lời ít, chậm, phải thực sự yêu nghề mới làm được. Doanh nghiệp nhỏ thì “bó tay” khi thuê 1ha đất đã mười mấy tỷ đồng. Muốn mở một nhà máy chế biến nông sản phải có vốn ít nhất 40-50 tỷ đồng.

Rào cản chính sách

Theo Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp và PTNT Nguyễn Xuân Cường, trong 3 năm qua, số DN đầu tư trực tiếp vào lĩnh vực nông nghiệp tăng hơn 3 lần, từ 3.000 lên hơn 11.000. Qua đó góp phần tích cực nâng cao giá trị sản xuất nông nghiệp. Tuy nhiên, số DN đầu tư vào lĩnh vực này vẫn chưa đáp ứng được yêu cầu. Qua đó, mới chiếm 8% tổng số DN của cả nước. Đáng chú ý, số DN nông nghiệp có quy mô vừa và nhỏ chiếm gần 80%.

“Quỹ đất, nguồn vốn, cơ chế chính sách, sự đồng hành của các địa phương… Đây đang là những rào cản khiến DN đầu tư vào lĩnh vực nông nghiệp còn thấp. Đồng thời, quy mô còn nhỏ…”, Bộ trưởng Nguyễn Xuân Cường cho biết.

chế biến nông sản

Mặt khác, do sản xuất nông nghiệp đối mặt với nhiều rủi ro, tỷ lệ lợi nhuận thấp. Trong khi bảo hiểm nông nghiệp dù đã có nhưng khung pháp lý chưa đủ mạnh. Thủ tục chi trả phức tạp khiến DN chưa mặn mà đầu tư. Đáng nói, hiện nay, đất đai được giao cho các tổ chức và hộ gia đình quản lý. Địa phương không có quỹ đất để quy hoạch các vùng sản xuất nông nghiệp tập trung.

Chính sách hỗ trợ chưa rõ ràng

Thực tế, năm 2018 Chính phủ đã ban hành Nghị định số 57/2018/NĐ-CP về cơ chế, chính sách khuyến khích doanh nghiệp đầu tư vào nông nghiệp, nông thôn. Thế nhưng, Bộ Kế hoạch và Đầu tư hiện phải tính đến việc thay thế bằng một nghị định khác. Bộ này đang lấy ý kiến dự thảo Nghị định hỗ trợ phát triển doanh nghiệp đầu tư vào nông nghiệp, nông thôn, thay thế Nghị định số 57. Bộ Kế hoạch và Đầu tư cho rằng, cơ chế hỗ trợ trong Nghị định 57 còn chưa thật rõ ràng. Nên khi thực hiện còn lúng túng.

Việc ban hành cơ chế, chính sách khuyến khích chuyển đổi, tích tụ đất nông nghiệp. Tạo quỹ đất để thu hút doanh nghiệp đầu tư vào nông nghiệp nông thôn khó thực hiện. Do khuôn khổ pháp lý chưa đầy đủ. Hiện Bộ Tài nguyên và Môi trường được Chính phủ giao xây dựng Nghị định khuyến khích tập trung. Đồng thời, tích tụ đất đai cho sản xuất nông nghiệp.

Một số địa phương yêu cầu bổ sung thêm điều kiện để được cấp vốn từ ngân sách Trung ương. Đồng thời, đề nghị ngân sách Trung ương hỗ trợ trực tiếp cho các đối tượng này. Qua đó, để thúc đẩy các doanh nghiệp đầu tư vào nông nghiệp, nông thôn.

Ngoài ra, việc Trung ương chưa cân đối nguồn vốn hỗ trợ địa phương thực hiện Nghị định 57. Đây cũng làm các địa phương băn khoăn, lúng túng trong triển khai chính sách. Các địa phương cho rằng chính sách khó khả thi do thiếu nguồn lực. Dẫn đến chưa thực sự đẩy mạnh triển khai thực hiện Nghị định 57 tại địa phương.

Người nông dân cần thay đổi cách thức

Ngân sách Trung ương hỗ trợ để thực hiện Nghị định 57. Chỉ có hơn 113 tỷ đồng cho 31 dự án tại 15 địa phương, trung bình 3,7 tỷ đồng một dự án. Trong khi đó, ngân sách hầu hết địa phương còn khó khăn. Nên chưa bố trí vốn hoặc bố trí còn ít để hỗ trợ doanh nghiệp đầu tư vào nông nghiệp, nông thôn.

Nguyên lãnh đạo một tỉnh cho biết Nghị định 57 nói địa phương phải hỗ trợ mặt bằng cho doanh nghiệp. Nhưng tiền đâu giải phóng mặt bằng khi ngân sách khó khăn. Vì thế, các chính sách hỗ trợ đầu tư vào nông nghiệp, nông thôn cần thực chất hơn.

Tại dự thảo Nghị định đang được lấy ý kiến. Bộ Kế hoạch và Đầu tư tổng hợp nhu cầu vốn từ ngân sách Trung ương giai đoạn 2021-2025 là khoảng 8.600 tỷ đồng, để thực hiện khoảng 800 dự án với tổng mức đầu tư trên 107.000 tỷ đồng.

Người nông dân cần thay đổi cách thức

Tuy nhiên, người nông dân cũng cần phải thay đổi cách thức nuôi trồng như hiện nay. Nhiều nông sản Việt không thể xuất khẩu được. Do vượt dư lượng kháng sinh, thuốc bảo vệ thực vật… Trong khi đó, các nhà máy chế biến cũng chỉ có thể thu mua những nông sản đảm bảo sạch, an toàn thực phẩm.

Việc hỗ trợ của Nhà nước, cộng với việc thu hút doanh nghiệp đầu tư vào chế biến. Người nông dân sản xuất sản phẩm sạch, chất lượng thì câu chuyện “giải cứu” nông sản sẽ được hạn chế đáng kể.